Về đây viễn cảnh thiết tha nghĩa tình.
Vẫn không quên những ngày cùng áo tím.
Cầu Tràng Tiền vẫn cứ nối những nhịp thương.
Nắng đã vàng chưa đã vàng lên chưa đó.
Trôi dưới dòng sông sương vẫn bịt bùng giăng.
Còn điệu hò trôi trên dòng sông mù sương.
Huế vẫn thương như trong chiều bay áo mỏng.
Hay mưa rắc hạt Tràng Tiền chiều nay.
Huế trong tôi đó chiều lơ thơ buồn.
Con thuyền xưa đã mờ đăm đắm mờ.
Chiều nay lả lướt mưa sa mưa hoài.
Huế tôi thương xuôi dòng sang bến nớ.
Anh thề giữ mãi lời nguyền sắc son.
Yểu điệu thuyền quyên giữa nắng tà.
Như tình em gái thuở mười ba.
2.6 Con gái Huế Con gái Huế...buồn buồn nói giọng Huế
Không khéo mà họ chạy thấu bên tê!
Rứa, răng, ni...nói chi mà đến lạ
Họ nghe, tròn mắt, chộ chưa tề!
Con gái Huế không khó mà không dễ
Hơn người ta chút dịu dàng thôi
Tiếng “Dạ thưa” cha mẹ đã dạy rồi
Cái khuôn phép vẫn cứ cần khuôn phép!
Con gái Huế không thích ai khen đẹp
Khen: “dễ thương chi lạ” thích hơn!
Những lúc buồn hay thỉnh thoảng dỗi hờn
Nón sẵn đó, nghiêng không thèm ngó mặt!
Con gái Huế đã yêu là son sắt
Không ba lơn, không nồng quá lửa hương
Chỉ chút chi dịu nhẹ, thương thương
Mà chung thuỷ trọn đời suốt kiếp...
Con gái Huế đã yêu là không tiếc
Cả tâm hồn hướng về hết bên anh
Nhưng thẹn thùng nên miệng cứ chối quanh
Lòng tự biết yêu người, yêu tê tái!
Con gái Huế, hương Cố Đô gửi lại
Một chút duyên, một chút nhớ mong manh
Giữa đất trời thêm một nét trong lành
Thêm man mác hồn Sông Hương núi Ngự…
Tác giả: Từ Nguyễn
2.7 Có một người con gái cố đô Huế giao mùa trời đâu vội vã
Đợi anh về gom nỗi nhớ nhau
Răng mấy đợt thu vương cành lá
Để thân em đơn lẻ rầu rầu?
Huế mùa sương gió thổi ầm ào
Mưa rơi buồn lòng dạ xôn xao
Em sợ lắm phương xa ai biết
Có trót thương tà áo O nào
Chiều riêng đợi anh không trở lại
Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô?
Rứa biền biệt có còn nhớ tới:
“Đây một người con gái cố đô…?”
Huế chiều ni vắng anh buồn lắm
Mưa nhạt nhòa con nước sông Hương
Anh mần chi phương trời bên nớ
Tội bên này em đứng… tơ vương!
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
2.8 Say cô gái Huế Lá rơi tháng tám thôi mà em
Áo tím lệ nhòa ngẩn ngơ xem
Em sợ mưa rơi dòng Hương ướt
Hay sợ mùa thu lá rơi thềm?
Sao đứng bên cầu mùa gió lộng
Đợi ai chiều về vẫn ngóng trông?
Tóc thề theo gió đưa hương ngát
Làm anh say hồn bên đây sông
Gió thu đợt này sao rét quá
Thương vai em lạnh làm sao đây?
Biết con gái Huế e lệ lắm
Cứ đứng trông thôi, tội dáng gầy!
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
2.9 Gót chân thiếu nữ Nắng hôn nhẹ vai gầy em gái
Sao vô tình em để chiều rơi?
Chân cứ bước như còn bước mãi
Lá cuốn theo ánh mắt anh rồi!
Huế mùa này hoàng hôn rất khẽ
Mắt em buồn nghiêng rẽ chân mây
Bờ vai nhỏ tóc mềm che đậy
Vạt nắng hồng rớt xuống hồn say
Em dỗi hờn một nửa yêu thương
Hay đang mơ một mảnh tình hường?
Mà gót chân hững hờ lướt vội
Để nắng chiều rơi ướt dòng Hương…
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
2.10 Nỗi lòng gái Huế Người tình hỡi khi mô anh về lại
Đêm mưa này riêng trăn trở mình em
Huế mùa sương buốt giá lạnh vai êm
Lòng gái Huế chỉ mong ngày tái ngộ
Đời giông tố em với người gặp gỡ
Buổi sơ đầu răng có biết chi mô?
Em có biết duyên tình rồi tan vỡ
Để lạc loài thân nữ bến Lăng Cô
Em quán vắng bến chờ mưa nắng gội
Người lữ hành chưa mỏi gối chùng chân
Thuyền biền biệt chẳng có ngày tương hội
Thuở từ ly thu ghé đã bao lần
Người tình hỡi! Bóng người xa xăm quá
Chi rứa trời! Tội Tôn nữ hoài mong
Họ nói cười hiu hắt dáng bên sông
Huế buồn thiu những bóng người xa lạ
Đời thênh thang em như là chiếc lá
Người phong trần còn mơ chốn trời hoang
Dẫu thiệp hồng người trở gót sang ngang
Em xin đợi một hồi âm thấu lạnh
Hạ dấu mình… thu về nữa đó anh
Thu nay khơi em đơn lẻ sao đành
Người thương Huế có thương lòng gái Huế?
Giữa thu tàn như xác lá mong manh…
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Xem thêm: 14 bài thơ về hoa mận mùa xuân đẹp rung động lòng người Chùm thơ về hoa hồng hay nhất chạm đến trái tim người đọc 13 bài thơ về hoa mười giờ hay và ý nghĩa nhất
3. Những bài thơ về Huế của Tố Hữu Huế được xem là mảnh đất ươm mầm là nguồn thi hứng đầu đời của nhà thơ Tố Hữu . Bởi vậy khi nhắc đến những bài thơ viết về xứ Huế thì ắt hẳn chúng ta không thể bỏ qua những cái tên như “Quê mẹ”, “Bài ca quê hương”...
3.1 Quê mẹ Huế ơi, quê mẹ của ta ơi!
Nhớ tự ngày xưa, tuổi chín mười
Mây núi hiu hiu, chiều lặng lặng
Mưa nguồn gió biển, nắng xa khơi...
Tiếng hát đâu mà nghe nhớ thương!
Mái nhì man mác nước sông Hương
Hà ơi, tiếng mẹ ru nhè nhẹ
Cay đắng bao nhiêu nỗi đoạn trường!
Ôi những đêm xưa, tối mịt mùng
Con nằm bên mẹ, ấm tròn lưng
Ngoài hiên nghe tiếng giày đi rỏn
Mẹ đếm con im: Chúng nó lùng
Con hỏi vì sao chúng nó tìm
Tìm ai, con hỏi, mẹ rằng: Im!
Mẹ ơi, đời mẹ buồn lo mãi
Thắt ruột mòn gan, héo cả tim
Mẹ không còn nữa, còn đây Huế
Con lớn lên, con biết lẽ rồi:
Nước mất nhà tan, đời khổ thế
Không làm nô lệ đứng lên thôi!
Con lớn lên, con tìm Cách mạng
Anh Lưu, anh Diểu dạy con đi
Mẹ không còn nữa, con còn Đảng
Dìu dắt con khi chửa biết gì.
Huế không buồn nữa, Huế ta ơi
Mắt ướt trăm năm đã hé cười
Nghìn mảnh tương lai về phấp phới
Truyền đơn cờ đỏ gió tung trời.
Roi điện cùm xai toé máu tươi
Xà lim không thể khoá hồn người
Bừng bừng tiếng hát rung song sắt
Tiếng hát ta bay lộng giữa đời...
Tháng Tám vùng lên Huế của ta
Quảng - Phong ơi, Hương Thuỷ, Hương Trà
Phú Vang, Phú Lộc đò lên Huế
Đỏ ngập dòng sông rộn tiếng ca.
Từ ấy, xa quê mẹ đến rày
Lắng nghe từng buổi, nhớ từng ngày
Giặc về giặc chiếm đau xương máu
Đau cả lòng sông, đau cỏ cây!
Cắn răng gian khổ tám năm trời
Huế của ta không một bước lùi
Huế của ta đây cầm vững súng
Chúng bay không thể có đường vui
Chúng bay không thể có ngày mai
Chết dưới chân bay vạn bẫy gài
Chết xuống đầu bay từng hốc núi
Hải Vân thăm thẳm huyệt đêm ngày!
Làng ta giặc đốt mấy lần qua
Mà đất Phù Lai vẫn tốt cà
Mà quýt Hương Cần ta vẫn ngọt
Nhớ anh du kích trấn Dương Hòa
Chí ta như núi Thiên Thai ấy
Đỏ rực chiều hôm dậy cánh đồng
Lòng ta như nước Hương Giang ấy
Xanh biếc lòng sông những bóng thông...
Lửa chiến tranh nay đã tắt rồi
Mà lòng ta vẫn cháy không nguôi
Mẹ ơi dưới đất còn chua xót
Những tiếng giày đinh đạp núi đồi!
Ôi Huế ngàn năm, Huế của ta
Đường vào sẽ nối lại đường ra
Như con của mẹ về quê mẹ
Huế lại về vui giữa Cộng hoà.
Tác giả: Tố Hữu
3.2 Dửng dưng Du khách bảo đây vườn kín đáo
Với hương dìu dịu, ý ngàn xưa
Thời mây xanh nhạt màu hư ảo
Đây xứ mơ màng, đây xứ thơ…
Cô gái thẫn thờ vê áo mỏng,
Nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ ai
Ven bờ sông phẳng con đò mộng
Lả lướt đì về trong gió mai…
Thành quách trăm năm sầm mặt lạnh
Ngọn cờ uể oải vật vờ lay
Lâu đài đường bệ màu kiêu hãnh
Áo gấm hài nhung cánh phượng bay.
Ta nện gót trên đường phố Huế
Dửng dưng không một cảm tình chi
Không gian sặc sụa mùi ô uế
Mà nước dòng Hương mãi cuốn đi…
Ý chết đã phơi vàng héo úa
Mùa thu lá sắp rụng trên đường
Mơ chi ảo mộng ngàn xưa nữa ?
Cây hết thời xanh đến tiết vàng!
Ai tưởng ngàn năm nương đất ấy
Mầm non thêm nhựa, lá thêm tươi
Ôi mỉa mai hồn ta chỉ thấy
Rêu hèn sống gửi nhánh khô thôi.
Ai tưởng thiên đường sao nhấp nhánh
Tài hoa tinh kết, ngọc long lanh
Ta chỉ thấy nơi đây mồ lạnh
Chôn linh hồn đắm đuối hư danh.
Tác giả: Tố Hữu
3.3 Tiếng hát sông Hương Trên dòng Hương Giang
Em buông mái chèo
Trời trong veo
Nước trong veo
Em buông mái chèo
Trên dòng Hương Giang
Trăng lên trăng đứng trăng tàn
Đời em ôm chiếc thuyền nan xuôi dòng
Thuyền em rách nát
Mà em chưa chồng
Em đi với chiếc thuyền không
Khi mô vô bến rời dòng dâm ô!
Trời ôi, em biết khi mô
Thân em hết nhục giày vò năm canh
Tình ôi gian dối là tình
Thuyền em rách nát còn lành được không?
Răng không, cô gái trên sông
Ngày mai cô sẽ từ trong ra ngoài
Thơm như hương nhụy hoa lài
Trong như nước suối ban mai giữa rừng.
Ngày mai gió mới ngàn phương
Sẽ đưa cô tới một vườn đầy xuân
Ngày mai trong nắng trắng ngần
Cô thôi sống kiếp đày thân giang hồ
Ngày mai bao lớp đời dơ
Sẽ tan như đám mây mờ đêm nay
Cô ơi tháng rộng ngày dài
Mỏ lòng ra đón ngày mai huy hoàng
Tác giả: Tố Hữu
3.4 Bài ca quê hương 29 năm dằng dặc xa quê
Nay mới về thăm, mừng tái tê…
Mới được nghe giọng hờn dịu ngọt
“Huế giải phóng nhanh, mà anh lại muộn về!”
Ôi, cơ chi anh được về với Huế
Không đợi trưa nay phượng nở với cờ
Về với phá Tam Giang, như con trích con chuồn dưới bể
Về với rừng lá bến Tuần, lợp nón bài thơ…
Cơ chi anh sớm được về bên nội
Hoá nỗi đau tan nát Phù Lài
Như quê bạn, Niệm Phò trơ trụi
Đạn bom cày cả nương sắn, đồng khoai!
Cơ chi anh sớm được về bên ngoại
Giữ bờ tre, bến nước Thanh Lương
Thương các cậu, các dì chịu khảo tra, không nói
Đào hầm nuôi cán bộ tháng năm trường!
Quê hương ơi, sao mà da diết thế
Giọng đò đưa… lòng Huế đó chăng?
Ví dù đèn tắt, đã có trăng
Khổ em thì em chịu, biết làm răng đặng chừ…
Câu hò xưa mối tương tư
Thiết tha đôi lứa, mà như đôi miền
Bây giờ, nước lớn, thuyền lên
Bắc Nam mình lại nối liền thịt da.
Bây giờ hết nỗi gần xa
Anh vào Hương Thuỷ, anh ra Phong Điền
Đường làng, lạ mấy cũng quen
Bước chân cứ nhớ, chẳng quên lối nào.
Ngày đi lòng vẫn tự hào
Nay về càng ngẩng đầu cao với trời
Thừa Thiên, đẹp cảnh, đẹp người
Nút xanh khí phách, biển ngời sức xuân
Núi này Bạch Mã, Hải Vân
Mây đưa Anh Giải phóng quân lên đèo
Biển này, Cửa Thuận sóng reo
Thanh thanh vành mũ tai bèo là em.
Hương Giang ơi… dòng sông êm
Qủa tim ta, vẫn ngày đêm tự tình
Vẫn là duyên đó, quê anh
Gió mưa tan, lại trong lành mặt gương.
Bến nghèo, xưa chuyến đò ngang
Nay cầu chống Mỹ, xe sang dập dìu
Tràng Tiền, biết mấy là yêu!
Tuổi thơ áo trắng, sớm chiều bướm bay.
Ngự Bình, thông lại xanh cây
Bên kia Vọng Cảnh, bên này Thiên Thai.
Bức tranh non nước tuyệt vời
Bàn tay ta lại xây đời ta đây!
Hoàng cung, thôi đã rêu dày
Ngẩn ngơ thần tượng còn say thủa nào?
Tươi rồi cuộc sống thanh tao
Bát cơm hến cũng ngọt ngào lòng ta.
Huế ơi, đẹp lắm quê nhà
Câu Nam ai hoá bài ca anh hùng.
Ai đi qua đó miền Trung
Xin mời ghé lại, vui cùng Huế tôi!
Tác giả: Tố Hữu
Xem thêm: 20 bài thơ về hoa sữa mùa thu lay động lòng người Chùm thơ về hoa sử quân tử hay và ý nghĩa Chùm thơ về hoa Sala (hoa Vô Ưu)
4. Thơ về sông Hương và Huế Sông Hương là một trong những địa danh nổi tiếng tại xứ Huế, có lẽ bởi vậy, chúng được nhắc rất nhiều trong thơ ca Việt Nam. Dòng sông Hương yên bình, lặng lẽ bồi đắp phù sa, góp phần mang đến cho Huế hơi thở đầy cổ kính giữa dòng chảy hiện đại.
4.1 Em với dòng Hương Thương cô gái Huế mộng mơ
Trong tà áo tím bên bờ Hương Giang
Cười tươi đôi mắt mơ màng
Cho anh say đắm ngỡ ngàng Huế thương
Em thướt tha giống dòng Hương
Dịu dàng nón lá bên đường áo bay
Văn Lâu xanh biếc hàng cây
Cho anh xuống với đò đầy chưa em
Xuôi theo dòng nước êm đềm
Về thăm thôn Vĩ bên thềm ngói son
Hàng cau khóm trúc lối mòn
Biết cô thôn nữ có còn nhớ không
Bao năm sao vẫn chưa chồng
Chờ ai em để trầu không héo tàn
Một mình với chiếc thuyền nan
Người đi bỏ lại bẽ bàng tình xưa
Một chiều trên bến đổ mưa
Có người lữ khách em đưa ngỏ tình
Cho em nhớ bóng nhớ hình
Giờ đây em vẫn một mình bơ vơ
Dòng Hương uốn khúc nên thơ
Cô đơn em vẫn đợi chờ bên sông.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
4.2 Trên dòng sông Hương Đến Huế anh sẽ làm vua
Em làm ái thiếp cho vừa một đôi
Thuyền rồng hai đứa dạo chơi
Sông Hương xanh biếc núi ngồi thông reo.
Hoàng hôn buông tím miền yêu
Vua quên cả buổi thiết triều hôm nay
Tiếng chuông Thiên Mụ đâu đây
Giật mình tỉnh mộng gió lay mạn thuyền.
Tác giả: Doãn Kim Oanh
4.3 Nỗi buồn sông Hương Đò trôi rời bến một chiều
Sông Hương đau thắt tim yêu bao ngày
Gió xào xạc khóc trên cây
Cầu Tràng Tiền nghẹn vơi đầy nhớ thương
Bóng ai xa tít dặm trường
Để ai nhung nhớ má hường hây hây
Lời yêu em hứa còn đây
Chiều nay lời ấy theo mây gió rồi
Chùa Thiên Mụ cũng bồi hồi
Còn đâu sớm tối chung đôi nguyện cầu
Bây chừ biết nói gì đâu
Bến Vân Lâu cũng âu sầu xót xa
Chiều nay đường phố anh qua
Bước từng bước nặng ngỡ là kim châm
Đông về mưa đổ lâm thâm
Tái tê lòng dạ lâm râm nỗi sầu
Sông Hương vò trán bứt đầu
Dòng châu lã chã bởi câu chia lìa
Đò trôi trôi mãi chẳng về
Cô đơn bến đợi lê thê nỗi buồn.
Tác giả: Đặng Minh Mai
4.4 Sông Hương Một lần anh đến Huế thơ
Gặp cô gái đẹp say mơ giấc nồng
Sông Hương quyến rũ lạ lùng
Em choàng tỉnh giấc ngượng ngùng nhìn tôi
Dáng em mềm mại quá thôi
Thân cong uốn lượn say rồi mắt anh
Trong xanh ánh mắt long lanh
Trăm hương hoa cỏ ôm quanh miền bờ
Nước em lờ lững bám hờ
Thuyền trôi mái nhẹ anh chờ môi em
Hương em là lạ chưa quen
Dáng em trầm mặc say mèm tim anh
Em là bức họa màu xanh
Là thơ là nhạc ngọt lành mùa yêu
Thuyền anh chao đảo liêu xiêu
Dòng em nâng nhẹ một chiều Huế thơ
Tiếng chuông Thiên Mụ đổ giờ
Giật mình em ngỡ xa bờ thuyền anh
Sông em ôm gọn quách thành
Em là dải lụa màu xanh dịu dàng.
Tác giả: Vũ Dung
4.5 Chiều sông Hương Chiều buông xuống mịt mờ khói tỏa
Nắng trên sông đã ngả về chiều
Bốn bề vắng vẻ cô liêu
Một nàng áo tím đăm chiêu đứng nhìn
Trời thăm thẳm cánh chim bay mỏi
Dải non xa phủ khói lam mờ
Dòng Hương uốn khúc lững lờ
Không còn đứng đó biết chờ đợi ai.
Tác giả: Liên Bùi
Xem thêm: Chùm thơ về hoa tuyết mai đầy dịu dàng khi xuân về Top 19 bài thơ về hoa lộc vừng hay chạm vào cảm xúc 8 bài thơ về hoa cẩm tú cầu hay bày tỏ lòng chân thành
4.6 Hò thuyền sông Hương Sông Hương nước chảy lững lờ
Đôi bờ rủ bóng mộng mơ ảo huyền
Xuôi dòng ngắm cảnh du thuyền
Ta như lạc cõi thần tiên phiêu bồng
Điệu hò vang vọng trên sông
Trời xanh gió mát bềnh bồng mây trôi
Triền sông trải dưới chân đồi
Thuyền kia nhẹ lướt ta ngồi hát ru
Ta hát khúc hát mùa thu
Tím thương ngân vọng lời ru mặn nồng
Thướt tha áo tím bến sông
Khoe duyên gái Huế má hồng kiêu sa
Sông Hương núi Ngự đậm đà
Ngàn năm vang khúc hò ca duyên tình
Ai ơi! Qua xứ Huế mình
Để thương để nhớ thắm tình thủy chung!
Tác giả: Khách Du Lãng
4.7 Chuyện tình sông Hương Nắng vừa lên.. trên hàng cau nhà nội
Em ra đời ..nơi ấy Vĩ Dạ thôn
Anh có về ..ghé qua cửa Ngọ Môn
Cất dùm em.. chút hoàng hôn tình Xứ.
Chuỗi ngày xuân ..áo tím cô thôn nữ
Nón bài thơ.. khắc dòng chữ thương hoài
Xa lâu rồi.. muốn trao lại cho ai
Để một mai…nhớ nhung làm kỷ niệm.
Nước sông Giang ..vẫn chung dòng lưu luyến
Giữa đôi bờ ..thương mến nặng duyên nhau
Dẫu lỡ bồi ..chịu cay đắng đớn đau
Nhưng ngàn năm…chẳng đục màu phai nhạt.
Gởi lại anh ..mùa cốm về thơm ngát
Câu ân tình..trong bài hát Huế thương
Tiếng nam ai ..vang vẵng giữa đêm trường
Nhắc chuyện tình ..sông Hương ngày thơ mộng.
Có vầng trăng ..nghiêng nghiêng nằm soi bóng
Trong vần thơ..nhõng nhẹo thích dỗi hờn
Chàng lãng tử….biết có hiểu gì hơn
Để mưa mãi..trong tâm hồn cô lữ.
Tác giả: Hương Lan
4.8 Xanh mãi Hương Giang Ngày tuổi nhỏ tôi vẫn thường hỏi Mạ
Sao nước dòng Hương lại xanh ngát màu mơ
Mạ ôm tôi vào lòng vuốt mái tóc lơ thơ
“Nước sông Hương xanh vì chảy qua trái tim của Huế”
Hình như lần nào tôi cũng ngạc nhiên như thế
Trái tim Huế nơi mô mà Mạ nhắc bao lần .
Nơi cong cong 12 nhịp Trường Tiền
Hay ngoằn ngoèo tường rêu phủ quanh Thành nội.
Sông Hương lượn qua tuổi trẻ tôi như một dấu hỏi
Ước mơ xanh ở đâu tôi mải miết đi tìm?
Bao nhiêu năm tha phương mỏi dấu chân chim
Ngày trở về đứng lặng bên dòng trôi lờ lững.
Mái tóc Mạ giờ bạc màu mây trắng
Trăng Vỹ Dạ khuyết sau những hàng cau
Nhặt chiếc lá ngô đồng vàng úa sẫm màu
Đếm ngược xuôi trên sợi chỉ tay nhọc nhằn năm tháng.
Mạ lại ôm tôi vào lòng yên lặng
Ngước mắt nhìn lên thấy đôi mắt Mạ xanh
Con hiểu rồi nước Hương Giang trong lành
Vì chảy qua tấm lòng Mạ nên xanh màu quê hương xứ sở.
Tác giả: Giang Hồng
4.9 Chiều Hương Giang Thuyền em nhẹ lướt trên sông
Câu thơ ai thả giữa dòng Hương Giang
Để cho dạ thấy xốn xang
Mênh mang nhuộm ánh nắng vàng chiều thu.
Tác giả: Vũ Nguyên Đạt
4.10 Bên dòng Hương Giang Lại về đây sau bao ngày xa cách
Ta nhớ nhiều, nhớ lắm Huế yêu ơi!
Dòng sông Hương êm ả, nhẹ nhàng trôi
Gió vi vút khẽ luồn qua kẽ lá.
Nước nhuộm da trời, sao mà trong xanh quá!
Ven hai bờ, sóng dào dạt đầy vơi.
Ta bâng khuâng tìm giọt nắng vàng rơi
Trên áo tím của người em gái Huế.
Ôi giọng nói, sao mà yêu đến thế!
Cứ dịu dàng, lặng lẽ đến cùng anh.
Câu hò xưa còn vọng dưới chân thành
Đêm sông Hương, trên thuyền nghe em hát.
Hôm nay gặp đây giữa trời mây bát ngát
Huế vẫn yêu kiều, ấm áp quá em ơi!
Anh rời đi mà nhớ mãi không nguôi
Dòng Hương giang và bóng người em gái Huế!
Tác giả: Phạm Ngọc Sách
Xem thêm: Những chùm thơ về hoa giấy hay và lay động lòng người Những câu thơ về hoa đồng tiền hay ngắn gọn ý nghĩa 20 bài thơ về hoa bồ công anh hay và ý nghĩa nhất
4.11 Miên man dòng Hương Miên man sông nước Hương Giang
Con thuyền rẽ sóng thênh thang giữa trời
Ngư ông gác mái chèo lơi
Mặc cho con nước cuốn trôi theo dòng
Sương giăng mờ khói gió lồng
Mắt trời ló dạng sắc hống thắm tươi
Mây vờn ôm ấp mỉm cười
Sợi vàng dệt mộng thả rơi xuống đời
Văn Lâu sừng sững không dời
Trường Tiền sáu nhịp chẳng rời đi mô
Mờ xa núi Phụng đẹp tô
Hàng cau Vĩ Dạ ngây ngô vẫy chào
Nhớ người ngày ấy năm nào
Câu thơ hoa nắng ngọt ngào tri ân
Ly cà phê ấm thấm dần
Con sông Như Ý nhiều lần ngắm thương
Nắng lên từ má em hường
Lá như nhảy nhịp bên đường theo chân
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn tần ngần
Say sưa ngắm cảnh cuối xuân nhớ tình
Hương Giang một bóng một hình
Một con đò nhỏ chùng chình nhẹ trôi.
Người Dưng ơi.. Ta nhớ người
Thuyền tình không bến bên đời chơi vơi!..
Tác giả: Văn Chung
4.12 Trầm lặng Hương Giang Anh muốn về với trầm lặng sông Hương
Mái chèo khua nhẹ nhàng trên sóng nước
Con đò xuôi câu hò theo gió ngược
Anh men theo trong xao xác đôi bờ
Ráng chiều nghiêng trên chiếc nón bài thơ
Trải màu tím xuống êm đềm thanh vắng
Ngọ Môn xanh với sắc màu trầm mặc
Bóng đổ dài về phía bước em qua
Anh muốn về …nghe giọng Huế thiết tha
Như tiếng đàn rơi trên góc phố nhỏ
Có hạt mưa đậu nhẹ nhàng vào gió
Giọt cafe tan trong ánh mắt thật gần
Anh muốn về với thầm kín bâng khuâng
Khi tà áo em nhuộm trời chiều muộn
Để Huế của anh an yên trầm lặng
Như Hương Giang vẫn thế tự bao đời
Yêu Huế vô cùng…Huế của anh ơi…
Tác giả: Đỗ Trọng Trường
4.13 Giấc mộng trên dòng Hương Giang Sen thơm tỏa ngát bờ sông
Thương em áo tím môi hồng đáng yêu
Cùng bao nón lá mĩ miều
Hương Giang nước chảy liêu xiêu cõi lòng
Tâm hồn khao khát ước mong
Thuyền ta hò hẹn giữa dòng Hương Giang
Ước gì ta được gặp nàng
Cau trầu dẫn lối xuân sang đượm tình.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Kỳ Hoa
4.14 Về Hương Giang quê em Hương Giang thấp thoáng bóng đò
Bồng bềnh lướt nhẹ vọng hò Nam Ai
Hương Giang năm tháng u hoài
Hòa tan dáng mộng trang đài tím yêu..
Hương Giang xanh biếc mỹ miều
Say lòng Viễn Khách bóng Kiều Tím mơ..
Ai về sông nước Huế thơ
Có người Con Gái đợi chờ người thương..
Xa xa khói quyện giăng mờ
Hoàng hôn buông tím ngẩn ngơ hồn người
Nghe chuông Thiên Mụ bồi hồi
Nhớ người trinh nữ tinh khôi đưa đò…
Yêu Anh nhớ Huế thẫn thờ!
Gió lòng thổn thức đêm chờ ngày mong
Em là đò nhớ trên sông
Trăm năm trôi mãi trong vòng tim anh.
Anh về xứ Huế quê Em!!!
Sông Hương kết nối tình xanh ngọt ngào
Bến tình Vĩ Dạ xuyến xao
Mây thương lồng nhớ có Em đợi chờ..
Tác giả: Nguyễn Thanh Tâm
4.15 Hương Giang tình lặng Anh vẫn hỏi rằng
Có phải Huế yêu thương
Tắm nước sông Hương cho tóc em xanh màu theo năm tháng
Con sóng vơi đầy … bến xưa còn nhớ mãi
Nhung nhớ chữ tình đời đò dọc trôi xa
Sông chảy êm đềm
Như một bản trường ca
Dịu dàng đại ngàn đắm say bao ghềnh thác
Em buông mái chèo xuôi dòng đêm trăng mãn
Rung cảm nghẹn ngào êm ả bóng đỗ quyên
Ráng hoàng hôn chiều
Nhuộm bóng khúc sông xanh
Quyến luyến bước chân phiêu bạt kẻ lữ hành
Thuyền lững lờ trôi mong manh màn sương lạnh
Vang điệu trầm buồn mỏng mảnh khúc Nam ai.
Tác giả: Phú Sĩ
Xem thêm: 7 bài thơ về hoa đậu biếc hay và ý nghĩa nhất Chùm bài thơ về hoa phù dung hay và ý nghĩa nhất 24 bài thơ về hoa cỏ lau hay và ý nghĩa
4.16 Trong đôi mắt Huế Dòng nước sông Hương chảy lặng lờ
Ngàn thông núi Ngự đứng như mơ
Gió câu vương áo nàng Tôn nữ
Quai lỏng nghiêng vành chiếc nón thơ
Mơ mộng giai nhân buông mắt nhìn
Lâu đài cung điện bóng xa in
Trên nền rực rỡ vinh quang cũ
Cờ biển nghìn xưa bóng khải triền
Ngùi ngậm gia nhân khẽ thở dài
Nắng chiều ngả tía sắc lâu đài
Gượng cười trong nét vàng son cũ
Như ả cung tần tuổi nhạt phai
Lá liễu lơ thơ mưa thuý dịch
Bông đào e ấp gió đan đình
Vàng xây ngọc dựng nền vương bá
Một ánh tàn xuân nỗi mỏng manh.
Tác giả: Đông Hồ
4.17 Bình minh Tả Trạch sông Hương Sớm an lành …xứ Huế thật mộng mơ
Tia nắng mới chan hòa trong nhịp thở
Dòng sông nhỏ mang tình yêu nỗi nhớ
Chảy xuôi nguồn một thuở mãi khôn nguôi
Ta yêu nhiều trong cảnh sắc đầy vơi
Bình minh sớm bên đời kia yên ả
Đàn cò trắng chập chờn nghiêng cánh hạ
Cạnh đàn trâu thong thả giữa góc đồi
Ta buông hồn trong cảnh sắc chơi vơi
Ru cảm xúc vào trời mây lẳng lặng
Ôi thật tuyệt ! bình minh đầy hoa nắng
Huế an lành một sáng đẹp tinh khôi.
Tác giả: Lê Hoàng
4.18 Chiều Hương Giang Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa,
Có thể mây cao, có thể nắng vàng,
Cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới
Tóc bao người bay rợi cả không gian...
Nhưng chiều nay, con bò gặm cỏ,
Bên dòng sông, như chưa biết chiều tan.
Tôi với nó lặng im, bè bạn
Mắt nó nhìn dìu dịu nước Hương Giang.
Những buổi chiều, những buổi chiều quê hương,
Tôi đã sống và tôi chưa được sống,
Nhưng chiều nay, vô tình trong nắng muộn,
Mắt tôi nhìn trong suốt nước Hương Giang…
Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm
Thơ về Huế vừa nhẹ nhàng, bay bổng vừa mang hơi thở trong lành, đầy tươi mới. Thơ về Huế khiến lòng ta thêm yên bình ngắm nhìn cố đô Huế nép mình bên dòng sông Hương đầy hoài niệm, giúp ta yêu và thêm trân trọng quê hương Việt Nam.
Sưu tầm - Nguồn ảnh: Internet